Tất cả ý nghĩ như một cây búa khổng lồ, giáng thật mạnh vào đầu anh khiến anh đầu váng mắt hoa.
Giỏi lắm Cảnh Hảo Hảo, nước cờ này quả là khéo léo khiến kẻ trăm trận trăm thắng như anh cũng phải thảm bại trong tay cô!
Khoảnh khắc này đây, nơi mềm yếu nhất trong lòng anh như bị trăm ngàn binh mã giẫm nát khiến kẻ vốn mạnh mẽ như thần tiên là anh cũng suy sụp đến không thể đứng vững.
Anh siết chặt nắm đấm, cố gắng khiến mình không ngã nhào ra đất, nhìn đôi trai gái trước mặt, gương mặt tao nhã dần trắng bệch. Anh cắn chặt răng, cố kìm không cho hai hàm va vào nhau cầm cập, hồi lâu sau mới nói: "Hai người cứ ra giá đi, tôi sẽ mua lại căn nhà này."
Dừng một chút, anh lại hỏi số điện thoại của hai người họ rồi nhắn sang một dãy số: "Đây là số điện thoại của trợ lý tôi, nếu hai người suy nghĩ xong cứ gọi cho anh ta."
***
Lương Thần không biết mình đã rời khỏi chung cư của Cảnh Hảo Hảo thế nào.