Lương Thần ngắt máy, cất điện thoại vào túi, nhìn Cảnh Hảo Hảo đã sang bên kia đường, nuốt khan, lại lấy di động ra gọi: "Tôi đang ở trang viên Hoa Oải Hương, dì bảo tài xế mang theo chìa khóa dự phòng ở nhà đến đây lái xe."
Cúp máy, anh mở cửa xe, mặc áo khoác, nhét ví tiền vào túi, khóa kĩ xe rồi đi men theo hướng Cảnh Hảo Hảo đã rời đi.
***
Cảnh Hảo Hảo cũng không biết mình nên đi đâu về đâu, chỉ lang thang trên con đường ngoại ô không một bóng người, chọn bừa một phương hướng rồi đi thẳng về trước.
Đầu óc cô trống rỗng, không có chút ý thức nào, nhưng lại không thể dừng bước. Cô cũng không biết mình đã đi bao lâu, thế mà lại vào đến khu nội thành của thành phố Giang Sơn.
Ngoài bữa sáng ra, cả ngày nay cô chưa ăn gì, nhưng lại không hề thấy đói chút nào. Hai chân cô đã tê mỏi, nhưng cô vẫn không có ý định dừng lại, cứ thừ người đi về phía trước theo con đường tấp nập xe cộ qua lại.