Lương Thần mím môi, đứng dậy, đi sang bên cạnh nhặt thuốc mỡ lên, lại nặn tiếp một ít bôi lên cổ tay cho cô.
Cảnh Hảo Hảo bất giác muốn tránh đi nhưng giờ đây đã cạn kiệt sức lực, cuối cùng, chỉ hơi nhúc nhích một chút, đành mặc anh muốn làm gì thì làm.
Cảm giác mát lạnh của thuốc mỡ truyền từ cổ tay sưng vù, nóng rực vào tận đáy lòng khiến lòng cô cũng lạnh giá theo.
Lương Thần bôi thuốc xong, định bế cô lên giường nhưng cô lại vùng vẫy ngồi dậy, khàn giọng nói: "Tôi đi tắm."
"Em nghỉ một lát rồi hãy tắm."
"Tôi muốn tắm."
Cô lặp lại như một cái máy.
Anh hơi khựng lại rồi thả tay cô ra. Cô không chần chừ quay người, đi cà nhắc vào nhà tắm.
Nước trong phòng tắm chảy ào ào một hồi lâu mà Cảnh Hảo Hảo vẫn chưa ra. Lúc này, anh mới nhận ra cô đã tắm quá lâu rồi, không nhịn được bước đến gõ cửa: "Hảo Hảo?"
Trong phòng tắm vẫn vang vọng tiếng nước ào ào nhưng không có tiếng cô.