Trên đời này, ai có thể giành được với anh?
Cô đang gián tiếp mỉa mai anh cướp cô từ tay Thẩm Lương Niên sao?
Lương Thần sầm mặt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo.
Những người xung quanh rất ít khi thấy anh tức giận như vậy, ai cũng sợ đến không dám thở mạnh chứ đừng nói đến việc bước đến nói chuyện.
Chỉ mỗi mình Tòng Dung hơi khựng lại trong giây lát rồi sải bước đi tới, vỗ nhẹ vai Lương Thần, thì thầm bên tai anh: "A Thần, mọi người đều đang nhìn đấy! Dù có giận mấy cũng để về nhà giải quyết, đừng để người khác xem trò cười."
Nghe thấy thế, Lương Thần vẫn cứ làm thinh, ngực phập phồng lên xuống, bất ngờ tóm lấy cổ tay Cảnh Hảo Hảo, không thèm để ý đến những người trong phòng, đi thẳng ra ngoài cửa.
Anh bảo trợ lý dừng xe ở bãi đỗ xe đối diện câu lạc bộ, kéo Cảnh Hảo Hảo bước nhanh đến chỗ cầu vượt, chẳng màng cô có theo kịp hay không, cứ cắm đầu cắm cổ lôi cô về phía trước.