Ngừng lại một chút, Lương Thần quay đầu nhìn Cảnh Hảo Hảo, gằn từng chữ một: "Lấy một trả mười, Hảo Hảo, em thấy thế nào?
Lấy một trả mười, có nghĩa là, cô đánh người của tôi một bạt tai, tôi phải trả lại cô mười cái!
Trước mặt bao nhiêu người như thế, lần này Chu Nam chắc chắn sẽ vô cùng nhục nhã!
Khi mọi người nghe thấy câu này, ai nấy đều không nhịn được mà hít thở sâu, đồng loạt nhìn Chu Nam rồi nhao nhao nhìn sang Cảnh Hảo Hảo.
Giọng điệu của Lương Thần vốn vừa lạnh lùng vừa nghiêm nghị, chỉ có lúc anh gọi "Hảo Hảo" thì giọng điệu mới chuyển sang vẻ dịu dàng tận cùng. Giọng anh vốn rất êm tai, giờ lại tỏ ý hỏi dò ý kiến của Cảnh Hảo Hảo, chỉ một tiếng gọi đã khiến cho trái tim cô như ngừng đập.
Cô ngước lên, thấy mọi người xung quanh, bao gồm cả Chu Nam đang khóc sướt mướt đều đang nhìn cô, đợi cô ra quyết định cuối cùng.