"Em nhìn rõ cho tôi, người đàn ông đang ở trên người em lúc này là ai, người đàn ông khiến em rung động là ai!"
Cảnh Hảo Hảo chỉ liếc nhìn Lương Thần một cái liền ngoảnh đi, cứ như nhìn nhiều thêm một chút sẽ làm bẩn mắt cô vậy. Lương Thần thấy cô như thế liền cười giễu cợt, động tác chợt hung hăng hơn, hoàn toàn mất đi lý trí, điên cuồng mà chiếm lấy cô, đơn giản chỉ muốn phát tiết.
Cảnh Hảo Hảo không thể cũng không có sức để chống cự, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Thật ra như vậy cũng tốt, đau đớn trên thân thể có thể xua đi nỗi đau trong lòng cô, nhưng càng về sau, cô không còn cảm nhận được nỗi đau đớn xé ruột xé gan kia nữa. Toàn thân cô tê dại, chỉ trừng to mắt nhìn trần nhà, im lặng chịu đựng.
***
Không biết trôi qua bao lâu, người đàn ông như phát điên kia cuối cùng đã dừng lại, anh không chút lưu luyến rời khỏi người Cảnh Hảo Hảo.