Lúc quay đầu, Cảnh Hảo Hảo có thể thấy rất rõ hình ảnh phản chiếu của cả hai người trong kính.
Hai người đang quấn riết lấy nhau, dính chặt đến một ngọn gió cũng không lọt, không một kẽ hở.
Trong kính, người đàn ông anh tuấn không chút tì vết, mắt đong đầy sóng tình khiến người khác như cuồng dại, đẹp đến khó thở, người con gái lại xinh xắn rạng ngời, làn da trắng muốt như ngọc, ngây ngất lòng người. Đàn ông mạnh mẽ, phụ nữ mềm mại, quả thật là sự phối hợp của đất trời, vô cùng xứng đôi vừa lứa.
Thậm chí, cô còn có ảo giác rằng, dáng vẻ Lương Thần cúi đầu chuyên tâm gặm cắn hõm vai mình lúc này lại mơ hồ toát lên sự thương tiếc và đau lòng vô hạn.
Cảnh tượng ấy đẹp đến khó tả thành lời, tựa như một bức tranh kiều diễm kinh động nhân thế khiến bất kỳ ai cũng phải nhìn ngắm đến ngẩn người.