Cảnh Hảo Hảo nói mãi nói mãi, cho đến khi nghẹn ngào đến không nói nên lời.
Cô đang làm gì thế này? Sao cô lại nói hết những bí mật riêng tư giữa cô và Thẩm Lương Niên cho Kiều Ôn Noãn biết chứ? Biết rõ cô ta thích Thẩm Lương Niên, còn có ý đồ bất chính với anh, cô điên rồi chắc?
Nhưng cô không nói thì làm được gì?
Suy cho cùng anh vẫn cần người chăm sóc, cô lại không thể ở bên cạnh chăm sóc anh được.
Cô hiểu rõ, mình nói những điều này cho Kiều Ôn Noãn biết có ý nghĩa như thế nào. Dù sao trái tim của con người đều là máu là thịt, cô đang cho Kiều Ôn Noãn cơ hội, đồng nghĩa với việc, cô đẩy người đàn ông mình yêu vào tay người con gái khác.
Nghĩ đến đây, Cảnh Hảo Hảo thấy như có gì đó đang siết chặt cổ mình khiến cô không thể hít thở một cách thông thuận.
Hảo Hảo, anh đợi được cưới em làm vợ.
Hảo Hảo, kiếp này anh chỉ cưới mình em.