Về đến "Lưu Kim Tuế Nguyệt", Kiều Ôn Noãn chủ động rót cho Thẩm Lương Niên một ly nước, dịu dàng nói: "Lương Niên, em biết Hảo Hảo bỏ đi không nói lời nào khiến anh vô cùng lo lắng bận tâm, như chúng ta đã nói lúc nãy, không thể bỏ mặc công ty của anh được."
"Hơn nữa, anh cũng từng nói công ty đó là tâm huyết của anh và Hảo Hảo, vốn thành lập công ty đều do cô ấy góp."
"Bây giờ công ty gặp khó khăn, anh bỏ mặc không lo chỉ ôm nỗi mặc cảm tự ti cũng không thể giải quyết được gì. Không lẽ anh muốn tất cả tâm huyết của hai người tan thành mây khói hay sao?"
"Anh luôn nói anh yêu Cảnh Hảo Hảo nhưng khi cô ấy một lòng muốn tốt cho anh, ra sức giúp đỡ công ty, cuối cùng anh lại từ bỏ như thế, anh có thật lòng yêu cô ấy không?"
Thẩm Lương Niên ngồi đối diện yên lặng lắng nghe mà không nói lời nào.