Đương nhiên Cố Niệm Chi biết Ngải Duy Nam là ai, nhưng cô ta thì có gì ghê gớm mà cô nhất định phải nhận ra cô ta cơ chứ?
Bởi vậy nên cô dò xét từ trên xuống dưới Ngải Duy Nam, khẽ mỉm cười hỏi, "Tôi là Cố Niệm Chi, xin hỏi cô là ai?"
Ngải Duy Nam bị nghẹn lời, cô ta giật mình nhìn Cố Niệm Chi, "Em không nhận ra chị là ai sao?"
"Hả? Tại sao tôi phải nhận ra cô?" Cố Niệm Chi sẽ không cho đối phương bất kỳ sự thỏa mãn nào về tâm lý.
Ngải Duy Nam hoàn toàn không dự tính đến điều này.
Cô ta còn cho rằng mình là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt Cố Niệm Chi nữa…
Thế mà Cố Niệm Chi lại không hề nhớ rõ cô ta sao?
Sao có thể thế được?
Ngải Duy Nam nhớ tới lời Mai Hạ Văn đã nói với cô ta, Cố Niệm Chi là một cô gái mồ côi, chỉ có một người chú họ xa làm người giám hộ, gia cảnh không tốt lắm.
Vì vậy nên cô ấy mới bám chặt vào một cậu ấm có gia thế lớn như Mai Hạ Văn không chịu nhả ra mới đúng chứ?