Sắc mặt của Hoắc Thiệu Hằng dần trở nên khó coi.
Anh cúi người cầm lấy chiếc chìa khóa xe trên giường Cố Niệm Chi, ngắm nghía nó rồi nói: "... Đây là quà Valentine được đặt làm riêng cho em. Những thứ khác em trả lại cho anh thì không nói, nhưng ngay cả thứ này em cũng trả. Em cho rằng anh là loại người hèn hạ chia tay bạn gái xong là muốn đòi lại quà hay sao?"
Cố Niệm Chi nghẹn lời, bất chợt đỏ bừng mặt.
Quả thật, món quà này không giống với những món quà khác.
Đây là món quà Valentine đầu tiên mà anh tặng cho cô sau khi cả hai đã xác định quan hệ yêu đương, và hẳn cũng là món quà Valentine cuối cùng...
Cố Niệm Chi cắn môi, xòe bàn tay ra với anh: "Là lỗi của em, anh đưa nó lại cho em đi."
Hoắc Thiệu Hằng nhìn cô, đặt chiếc chìa khóa vào lòng bàn tay mềm mại trắng mịn của cô. Bàn tay lớn của anh phủ lấy bàn tay nhỏ của cô, nắm chặt một chút, sau đó lại buông ra.