Hoắc Thiệu Hằng cầm lấy cuốn luận văn kia từ tay Trần Liệt, nhanh chóng đọc lướt qua một lần.
Đọc xong anh cũng đồng ý với suy nghĩ của Trần Liệt, "Đúng là có chút số liệu, nhưng không đến mức ghê gớm như lời Diệp Tử Đàn nói. Có điều tôi cảm thấy bọn chúng vẫn chưa chịu lấy hàng thật ra, cuốn luận văn này chỉ là thả con tép bắt con tôm, làm miếng mồi nhử gợi lên sự hứng thú của Diệp Tử Đàn mà thôi."
Tiềm chất mà cơ thể Cố Niệm Chi biểu hiện ra mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với những số liệu mà cuốn luận văn nghiên cứu này cung cấp.
Tuy Trần Liệt cũng vô cùng hứng thú với thể chất đặc biệt của Cố Niệm Chi, nhưng anh không giống như Diệp Tử Đàn, không vì nghiên cứu khoa học mà bất chấp tất cả.
Hơn nữa anh cũng là người nhìn Cố Niệm Chi lớn lên, đừng nói là một con người, ngay cả là chó mèo mình nuôi cũng không có mấy ai nỡ mang chúng ra cho người ta làm thí nghiệm...