Ánh mắt của Hoắc Thiệu Hằng khiến người ta không rét mà run.
Triệu Lương Trạch phải dùng hết sức lực toàn thân mới khiến mình không run chân, nhưng anh ta sợ mình vừa mở miệng, lưỡi sẽ líu lại, đành phải nhìn Âm Thế Hùng một chút rồi chậm rãi nói: "... Đại Hùng, anh nói đi."
Âm Thế Hùng luôn biết ăn nói, có điều giờ phút này đứng trước mặt Hoắc Thiệu Hằng, đối diện với khí thế mạnh mẽ của thủ trưởng, anh ta cũng không thốt được một lời uyển chuyển nào.
Anh ta chỉ có thể đi thẳng vào vấn đề, nói thật.
"Báo cáo thủ trưởng! Cố Niệm Chi gặp nạn khi đi du lịch tốt nghiệp ở khu nghỉ dưỡng trên núi Độc Phong! Trước mắt đã rơi vào trạng thái mất liên lạc, giống thành viên cục tác chiến đặc biệt Tiểu Lý!" Âm Thế Hùng đứng nghiêm theo tư thế quân đội, hai tay đặt trên đường ly quần, ngẩng cao đầu báo cáo.