Trời sẩm tối, trong văn phòng Tổng Giám đốc ở tầng năm tòa nhà quản lý khu nghỉ dưỡng núi Độc Phong, kẻ cầm đầu băng nhóm này - Dương Đại Vĩ ngồi chễm chệ trên ghế tổng, một tay tùy tiện cầm khẩu súng, cười nói với ông Tổng Giám đốc mướt mát mồ hôi, mặt mày tái mét đang quỳ trước mặt mình: "Tổng Giám đốc, ngài đừng sợ, chúng tôi sẽ không làm hại ngài đâu. Chẳng qua, chúng tôi có một số việc cần nhờ ngài giúp đỡ."
Ông ta ngẩng đầu lên, hoảng sợ nói: "Anh cứ nói! Tôi chắc chắn sẽ giúp! Chắc chắn sẽ giúp ạ!"
"Tốt, thứ nhất hãy bảo nhân viên của ông tặng ít đồ ăn miễn phí cho đám sinh viên đang ở Minh Nguyệt Các đi."
"Hả?" Tổng Giám đốc hơi giật mình, không ngờ đám cướp này lại từ bi như vậy.
Nhưng câu nói tiếp theo của Dương Đại Vĩ lập tức khiến Tổng Giám đốc hiểu ra ông ta đã nghĩ quá nhiều.
Dương Đại Vĩ nhìn đàn em của mình, "Bỏ thuốc vào đống đồ ăn miễn phí ấy đi."