"Thế còn được." Đàm Đông Bang khẽ gật đầu, phiền não nói: "Đừng có khiến tôi loạn thêm nữa, gần đây uy tín trong dân chúng của tôi sụt giảm rất mạnh. Bạch Kiến Thành quả là có bản lĩnh thật, tẩm ngẩm tầm ngầm, mượn chuyện ba mẹ con bé du học sinh đó đi Đức khởi kiện mà hiện giờ danh tiếng của ông ta trong xã hội lại bùng lên, đã vượt qua tôi rồi."
"Tôi biết rồi tôi biết rồi, ông cũng đừng lo lắng quá. Bạch Kiến Thành dựa hơi độ hot của người khác, ai mà không biết ông ta có ý gì? Ông ta tưởng mọi người ngu ngốc hết rồi chắc…" Thái Tụng Ngâm khinh bỉ bĩu môi, nói: "Người phụ trách truyền thông và xử lý quan hệ xã hội của chúng ta đâu rồi? Vì sao không ra mặt điều khiển tiết tấu chứ?"