"Đúng là em tự vứt đi, nhưng tại sao em lại vứt đi nhỉ? Đó là bởi vì những thứ này đều bị cô ta đụng vào rồi. Cô ta nhân lúc em không có mặt đã lẻn vào phòng em, ai mà biết được cô ta đã làm gì với những thứ này? Làm sao em dám dùng nữa."
Cố Niệm Chi nhún vai, tiếp tục nói: "Ba năm trước ở một trường đại học nào đó đã xảy ra một vụ án hình sự nghiêm trọng, không biết mọi người có nghe nói không?"
"Vụ án hình sự nào? Có rất nhiều vụ án xảy ra trong trường đại học, ai mà biết được cô nói vụ án nào?" Miêu Vân Tiêu bất mãn nhìn Quế Tố Dao: "Cô Quế, cô có thấy là cô ta rất quá đáng không? Không những bắt em phải dọn đi, mà còn đòi đi kiện em nữa!"
Quế Tố Dao hơi khựng lại, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn.
Cô ta vừa nhớ ra một vụ án, đích thực là do mâu thuẫn với bạn cùng phòng, sau đó một người sinh lòng bất mãn đã đổ một vài thứ vào đồ dưỡng da của người bạn cùng phòng kia, khiến khuôn mặt của cô bạn đó bị bỏng nặng, dung nhan bị hủy hoại hoàn toàn.