Hoắc Thiệu Hằng nhìn cô một lúc, khóe môi khẽ nhếch lên, mang theo nụ cười rất nhẹ: "Giống như trước kia thôi."
"Trước kia ư? Giống như ở khu chung cư Phong Nhã ấy ạ?"
Cố Niệm Chi kiềm chế sự kích động trong lòng, cố gắng hết sức ra vẻ thản nhiên xác nhận lại câu trả lời của Hoắc Thiệu Hằng.
"Ừ." Hoắc Thiệu Hằng vẫn lời ít mà ý nhiều như cũ, "Em lên đi."
Anh nhìn đồng hồ đeo tay, "Anh còn phải đi họp nữa."
Cố Niệm Chi khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Vậy anh đi làm việc đi."
Đang nói dở, Âm Thế Hùng đã đi từ bên trong ký túc xá ra.
Anh ta giao chìa khóa cửa phòng ký túc xá vào tay Cố Niệm Chi, "Đồ đạc đều được chuyển vào trong phòng em rồi, có điều vẫn chưa thu dọn đâu."
"Để tự em thu dọn là được rồi ạ." Cố Niệm Chi nhận lấy chìa khóa, đung đưa trước mặt anh ta, "Cảm ơn anh Đại Hùng!"
"Thế còn được, đi học ngoan nhé, phải đứng nhất như thời Đại học ấy!"