Lần trước, Cố Niệm Chi đã từng gặp hai người giúp việc chuyên chăm sóc cho Tống Cẩm Ninh. Cô vẫn nhớ như in, một người gọi là chị Hình, một người gọi là chị Vưu.
"Không biết, em đi hỏi xem."
Hoắc Thiệu Hằng tập trung ăn cơm rang trứng cho Cố Niệm Chi một cơ hội để tiếp xúc với Tống Cẩm Ninh.
Ăn xong mấy thìa cháo, Cố Niệm Chi ra ngoài tìm Tống Cẩm Ninh.
Cô đi một vòng mới nhìn thấy Tống Cẩm Ninh đang ở trong phòng ngủ nhỏ ở phía trong.
Bà đang khoác một chiếc khăn choàng lớn hình tam giác bằng gấm, thêu hình hoa hải đường, đứng phía trước cửa sổ, ngơ ngác nhìn bầu trời bên ngoài.
Phòng ngủ rất nhỏ, trần rất thấp, đồ đạc lại bày khắp phòng, chỗ nào cũng có đồ trang trí. Mặc dù tất cả đều có vẻ rất quý giá, nhưng vì nhiều quá đâm hóa dở, nhìn rất ngột ngạt.
Cũng giống như lòng người, nếu chất chứa quá nhiều thứ thì sẽ trở nên hẹp hòi, tính toán chi li và mệt mỏi.