Đôi môi Triệu Lương Trạch run run một hồi lâu, cuối cùng cũng không tìm được lời nào để phản bác lại Hoắc Thiệu Hằng.
Đứng ở lập trường của bọn họ, về tình về lý, những lời của Hoắc thiếu đều không có gì đáng trách.
Nhưng mà suy nghĩ của Triệu Lương Trạch tương đối tỉ mỉ, là một Hacker máy tính hành tẩu trên mạng Internet lâu năm, suy nghĩ của anh ta luôn ở trạng thái tìm bug, chặn những lỗ hổng.
"Hoắc thiếu, ngộ nhỡ, tôi nói là ngộ nhỡ thôi, lỡ mà Niệm Chi xảy ra chuyện gì thì sao?" Triệu Lương Trạch quay lại ngồi xuống trước máy vi tính, "Nếu như vậy, chúng ta vẫn không tìm được ra lai lịch của em ấy, mà lại lãng phí thời gian sáu năm một cách vô ích..."
Một tay Hoắc Thiệu Hằng chống đầu tựa trên tay vịn ghế sofa đơn, một hồi lâu không lên tiếng, chỉ im lặng hút thuốc.