"Cái tên này nghe dở hơi quá!"
Sau khi thành lập quân đoàn và để lại tên thì Vương Bảo Nhạc cũng rời khỏi quân đoàn Băng Phượng. Tới khi leo lên chiến hạm bay đến nơi trú quân mà tông môn cấp cho thì hắn vẫn liên tục thở dài.
Con lừa và Tiểu Ngũ ngồi cách Vương Bảo Nhạc không xa lắm. Con lừa thì nằm bẹp ra đất, miệng thỉnh thoảng lại khụt khịt thật vang. Tiểu Ngũ thì một tay mát xa cho con lừa, thỉnh thoảng còn thấp tha thấp thỏm liếc mắt nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, cảm thấy hối hận vì đã kiến nghị cái tên này, cũng sợ tên điên này lại hành hung mình lần nữa.
Trong lúc Tiểu Ngũ đang miên man suy nghĩ, Vương Bảo Nhạc than thở xong thì nhìn ra tinh không bên ngoài chiến hạm. Dựa theo địa điểm mà tông môn chỉ định, nơi đóng quân cho quân đoàn của hắn cách Chưởng Thiên tinh khá xa.
Dù sao chỉ có những quân đoàn trong top 10 mới có thể được an bài đến các vệ tinh xung quanh Chưởng Thiên tinh, nên đi từ quân đoàn Băng Phượng qua đó phải mất cỡ năm ngày.