Tuy không biết thân phận cụ thể của đối phương nhưng từ khi nhậm chức tại Liên bang tới giờ, Vương Bảo Nhạc đã rất quen thuộc với mấy chuyện khách sáo thế này. Cho nên, sau khi ra khỏi phi thuyền, đầu tiên hắn đứng lại đáp lễ với những người cúi chào mình, sau đó quay sang mỉm cười ôm quyền đáp lễ với người đàn ông trung niên kia.
Hắn đáp lễ như vậy khiến người đàn ông kia khẽ mỉm cười. Ông ta đã nghe tên Vương Bảo Nhạc nhiều lần nhưng giờ mới gặp mặt, chỉ qua hành động nhỏ vừa rồi cũng có thể nhận ra đây là người biết cách ứng xử.
Ông ta thích những người biết điều như thế. Người như vậy, tuy phức tạp nhưng lại phù hợp với hoàn cảnh hiện tại của Liên bang nên lúc Vương Bảo Nhạc mỉm cười thì người đàn ông trung niên này cũng cười lớn hai tiếng, bước tới gần hắn. Sau vài lời khách sáo thì Vương Bảo Nhạc cũng biết thân phận người này.