Nhận lấy chiếc chìa khóa đó, Vương Bảo Nhạc không nói gì cả mà chỉ đứng trên núi đá bên cạnh Độc Cô Lâm, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm. Có thể thấy được trên bầu trời đã xuất hiện rừng đợt rung động lan tỏa ra khắp nơi như gợn sóng khiến cho bản đồ cũng trở nên mơ hồ hơn. Đây không phải lần đầu tiên bầu trời đêm xuất hiện cảnh tượng thế này. Mười hai canh giờ trước đã từng xảy ra một lần, đó chính là... dấu hiệu trước khi truyền tống bắt đầu.
"Kết thúc rồi!"
Vương Bảo Nhạc thấp giọng nói một câu, sau đó không nhìn bầu trời đêm nữa mà cúi đầu xuống nhìn về phía Độc Cô Lâm. Nhìn đối thủ đang nằm đó như khó mà đứng dậy nổi, miệng vẫn còn tràn máu tươi kia, Vương Bảo Nhạc lắc đầu thầm than, không cần nhớ tới nội dung trong tự truyện quan lớn, với cách đối nhân xử thế của mình, lúc này hắn lại giơ tay phải về phía Độc Cô Lâm vô cùng tự nhiên.