Nghe Kim Đa Minh nói vậy thì Vương Bảo Nhạc bật cười. Lúc trước, hắn hét giá như vậy cũng chẳng mong Kim Đa Minh có thể đưa Pháp Binh cấp chín cho mình thật.
"Nghiêm túc dùm ta đi, ta nói thật đấy!"
Kim Đa Minh thở dài.
Hắn lái cả pháo đài đến đây ra vẻ đại gia các thứ để tạo khí thế, nào ngờ lại bị một câu của Vương Bảo Nhạc làm tụt mất ba phần.
"Được rồi, thế thì ta cũng nói thật. Kim đạo hữu, một thanh Pháp Binh cấp tám, sao hả? Vương Bảo Nhạc ta thề nhất định sẽ rút lui. Dù Lý Di yêu ta điên cuồng thì ta cũng sẽ đanh thép từ chối, thậm chí có thể ủy khuất bản thân đi đánh cô ta một trận no đòn để cô ta hết hy vọng!"
Vương Bảo Nhạc vỗ ngực cam đoan, đồng thời cũng nhìn Kim Đa Minh với đôi mắt lấp lánh mong chờ như thể chỉ cần chúng ta hoàn thành giao dịch thì ta còn rất nhiều sản phẩm phục vụ kèm theo hoặc tặng miễn phí cho ngươi.