Đầu óc Vương Bảo Nhạc nhanh chóng vận chuyển, đối với hắn mà nói thì đây không phải chuyện nhỏ. Có thể nói, đây là lựa chọn quyết định tiền đồ tương lai của hắn nên hắn phải cân nhắc thật kỹ mới được.
Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu cũng biết chuyện này không thể vội vàng được nên cũng chờ Vương Bảo Nhạc đưa ra đáp án. Hơn một nén nhang sau, Vương Bảo Nhạc cân nhắc kỹ càng xong thì ngẩng đầu lên, ôm quyền cúi đầu với Tông chủ.
"Tông chủ, ta cũng không biết cái nào hợp với mình hơn. Ngài thấy thế nào ạ?"
"Đúng là tên nhóc giảo hoạt!"
Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Vương Bảo Nhạc mang theo vẻ thưởng thức.
Vương Bảo Nhạc gãi đầu ra vẻ ngu ngơ thật thà khiến Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu bật cười, chỉ tay vào Vương Bảo Nhạc vài cái, sau đó lắc đầu liên hồi. Thực ra, nếu Vương Bảo Nhạc không hỏi thì ông cũng không tiện cho lời khuyên nên suy nghĩ một lúc rồi nói.