Lưu Hoa Quân đang kiểm tra thương thế của Đại Tráng, bị thương đến mức vậy rồi quả thực thần tiên cũng khó cứu, thấy Đại Tráng sắp không ổn, nhịp tim của anh càng lúc càng yếu, đang cuống hết cả lên, đột nhiên nghe thấy có người gọi ông nội...
Tình huống gì đây?
Lưu Hoa Quân quay đầu nhìn lại, đột nhiên sững người.
Hồng Tiểu Phúc?! Thằng bé làm gì ở đây?!
Kể ra thì, Lưu Hoa Quân dù nghĩ tới Triệu Trưởng Phát ở đây cũng không thể ngờ Hồng Tiểu Phúc sẽ ở đây...
Sao thằng bé lại đến đây chứ?
"Tiểu Phúc? Sao cháu lại đến đây?" Lưu Hoa Quân hô lên, "Đừng có quậy, chỗ này đang rất bận!"
Hồng Tiểu Phúc gào lên cách một cái máy xúc: "Ông nội ơi, bạn cùng lớp của cháu là một vú em... À, là người thức tỉnh hệ điều trị, bên phía ông có phải có ai bị thương không?"
Người thức tỉnh hệ điều trị?!
Vừa nghe thấy câu này, hai mắt Lưu Hoa Quân bỗng chốc sáng lên.