Rõ ràng Tiểu Mặc có chút ngơ ngác, có điều chuyện này cũng không thể ngăn cản nhóc thực hiện công việc của mình: "Ngài quản lý đang ở…"
"Anh biết rồi." Hồng Tiểu Phúc lập tức chạy lên cầu thang, Tiểu Mặc chạy theo ở đằng sau: "Phòng làm việc của ông ấy…"
Nhóc cũng muốn khóc rồi. Sao anh không đi theo lẽ thường vậy, dù gì người ta cũng là một nhân viên quản lý mà?
Một đám người chạy theo, Triệu Minh vừa chạy vừa hỏi: "Tiểu Phúc, thư viện này lớn như vậy, tổng cộng phải có bao nhiêu sách đây?"
Tiểu Mặc: "Anh này, tổng cộng ở đây chúng tôi có…"
Hồng Tiểu Phúc: "Tổng cộng 95821423 cuốn sách."
Tiểu Mặc: "..."
Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì?
"Ông quản lý mới gọi là trâu bò." Hồng Tiểu Phúc nói: "Đã nắm giữ 52.3% lượng tri thức… Được rồi, Tiểu Mặc." Nói đến đây, Hồng Tiểu Phúc quay đầu nhìn về phía Tiểu Mặc: "Ông quản lý hẳn vẫn luôn muốn nhìn thấy anh đến thăm, đúng chứ?"