"Đúng rồi, nói mới nhớ." Anh Cả Tôn Tấn Long nghe thấy lời của Trương Siêu Việt, lập tức sờ lên cằm: "Nếu tôi nhớ không nhầm thì thằng nhóc con nhà anh mới vừa tròn một tuổi đúng không?"
"Đúng vậy." Vừa nhắc đến con, Trương Siêu Việt lập tức cười như nở hoa, nói: "Thằng nhóc mới được một tuổi mà dính người lắm. Tôi kể cho mọi người nghe này, con trai tôi được người ta quý lắm đấy. Đây này, tôi cược hơn năm mươi mấy triệu vẫn chưa gặp được cái nào hài lòng, muốn gặp được đồ tốt thì phải xem vận may. Được rồi, được rồi, chúng ta qua bên uống chút trà đã rồi nói tiếp."
Cũng phải nói, vị diện phẳng này của anh Cả thật sự rất giống Trái đất, ngoại trừ việc có thể cược năng lực ra, những vấn đề khác cũng không khác gì so với Trái đất.
Những thứ nên có gần như đều có, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không khác mấy.
Rất nhanh sau đó, mấy người đi vào một quán trà nhỏ, có người đẹp đến châm trà cho.