"Khụ khụ!" Thủ trưởng Phương liều mạng ho khan, lượng thông tin vừa rồi Lưu Hoa Quân nói hơi lớn, ông làm thế nào cũng không thể HOLD được: "Thầy à! Thầy chờ chút, đừng gấp, thầy vừa mới nói... Cháu nuôi của thầy, xác định là cháu nuôi của thầy sao?" Thầy Lưu đây nổi tiếng là khó tính, vậy mà ông ấy lại nhận cháu nuôi rồi sao?
"Đúng vậy, là cháu nuôi tôi." Lưu Hoa Quân liếc mắt nhìn ông, hừ hừ nói: "Làm sao, cậu có ý kiến gì sao?"
"Không có, tuyệt đối không có!" Chớp mắt, thủ trưởng Phương đã đổ đầy mồ hôi, giọng gấp gáp nói: "Con chỉ là hơi bất ngờ thôi..." Sau đó ông thận trọng hỏi: "Sau đó thầy nói cháu nuôi của thầy... Xuyên không sao?"
Lưu Hoa Quân gật đầu: "Đúng vậy." Lúc này ông mới kể hết chuyện của Hồng Tiểu Phúc cho mọi người nghe.
Đúng là đám người thủ trưởng Phương không tin có loại chuyện xuyên không như thế này.
Đây đâu phải truyện tiểu thuyết, nói xuyên không là xuyên không sao...