"Cho nên cũng có thể nói..." Tô Oánh nuốt nước miếng đánh ực một cái: "Chỉ trong một năm rưỡi, chúng tớ đã cùng cậu đánh giết đến tận vũ trụ sao?"
Hồng Tiểu Phúc khẽ gật đầu: "Ừm, đúng vậy."
"Ôi trời ơi..." Đám người cùng nhau kinh hô: "Chuyện này cũng quá huyền ảo đi thôi!"
Sau đó là sự im lặng khó hiểu.
Nói thật, những gì Hồng Tiểu Phúc nói vô cùng huyền ảo, thế nhưng giải thưởng lớn một tỉ đang ở trước mặt này... Bọn họ thật sự không thể không tin...
"Loạn quá!" Lưu Hoa Quân nhìn những tin tức được ghi chép lại kia, chau mày nói: "Chúng ta phải điều chỉnh lại một chút, tin tức trong một lần không thể quá nhiều, chúng ta không nói đến chuyện sau này của Trái đất vội, trước tiên lo cho xuôi chuyện ở Trái đất bây giờ đã."
Mọi người cùng nhau gật đầu.
Sau khi biết được thời gian chỉ còn một năm rưỡi nữa thôi thì cả nhóm người đều rất căng thẳng.