"Lý Hoằng này, trước hết thầy đừng vội, cứ nói từ từ thôi!" Hiệu trưởng Lương nâng chén trà lên uống một ngụm, sau đó nói: "Tôi đã biết về tình hình của Hồng Tiểu Phúc rồi, nhưng năng lực mà thầy nói có hơi kỳ quái. Đúng rồi, chỉ số của em ấy là bao nhiêu?"
Lý Hoằng: "Chỉ số hiển thị là 9.9999%, LV7."
"Phụt...!!!"
Hiệu trưởng Lương suýt chút nữa nghẹn chết vì một ngụm trà. Gương mặt của thầy nghẹn tới mức đỏ bừng, không ngừng ho khan: "Khụ khụ khụ khụ khụ! 9.9999%, LV7?"
Lý Hoằng gật đầu bất đắc dĩ: "Đúng vậy, chính là con số này."
Hiệu trưởng Lương: "..."
"Được rồi, năng lực này của em ấy quả thật khiến người ta nghẹn lời." Hiệu trưởng Lương xoa cằm: "Nhưng đầu năm nay năng lực kỳ quái gì mà chả có, năng lực có thể biến mũ của người ta thành màu xanh tôi cũng đã thấy rồi, điều này cũng không đáng là gì..."Lý Hoằng: "..."
Chu Nhan: "..."