Nghe được lời kia của những người trẻ tuổi, Natasha cười thầm.
Mấy người này ai cũng không nên thân, tất cả đều là điển hình của "bên ngoài nạm ngọc dát vàng, bên trong ôi thiu thối rữa"!
Trong đầu đều là những chuyện tranh giành người yêu và ghen tuông. Nhìn Hồng Tiểu Phúc mà xem, tuổi người ta còn trẻ mà đã sớm kiếm được hơn ba mươi nghìn tỉ Á Tỉ rồi, lại nhìn mấy người này...
Ủa! Tại sao mình lại so sánh bọn họ với Hồng Tiểu Phúc nhỉ?
Nghĩ tới đây, Natasha lập tức đỏ mặt, sau đó cô lắc đầu mạnh. Ảo giác, chắc chắn là ảo giác! Người ta chỉ tò mò, chỉ tò mò thôi mà!
Suốt đoạn đường này Natasha rất bận rộn, châm trà tiếp nước cho các vị Đại Lãnh chúa có mặt ở đây.
Thật sự không nói cái khác, trước mặt Rhodes, những Đại Lãnh chúa này đều ra vẻ là người tử tế, nhưng lại âm thầm có tính toán nhỏ nhặt cho mình.
Ví dụ như hai vị Đại Lãnh chúa mà lúc này Natasha đang rót nước, đang ngồi đó bàn luận về vấn đề quân đội.