Nói thật, mục đích ban đầu khi Hồng Tiểu Phúc tới đây thực ra chỉ muốn tăng thêm quà tặng cho hôn lễ của ba mẹ mà thôi, dù sao lãnh thổ của ông ngoại vẫn chưa khai phá hoàn toàn, người làm cháu ngoại như cậu cũng chỉ là nhàn rỗi nên thuận tiện giúp đỡ khai phá mở rộng mà thôi.
Kết quả giờ thì hay rồi, chẳng hiểu sao lại trở thành người con được ông trời lựa chọn, lại còn trở thành người trong lời tiên tri của thầy chiêm tinh, chuyện này thật sự khiến cậu không còn gì để nói.
Nhưng mà nhìn ánh mắt như thấy thần tiên của đám người Tiêu Uy lúc này, Hồng Tiểu Phúc nuốt ực xuống ngụm nước miếng...
Dường như, hình như, có thể, có lẽ, may be... Bản thân mình có muốn không thừa nhận cũng không được…
Mấu chốt nhất là ngay cả bản thân Hồng Tiểu Phúc cũng không thể không thừa nhận, vị thầy chiêm tinh này vẫn có chút tài năng, ít nhất ông ta bói… Cũng thật sự rất chuẩn.