Tất cả hội trường im lặng như tờ.
Có thể thấy rõ, tất cả mọi người đều chấn động vì đề bài mà Wade đưa ra.
Đỉnh quá nha ông anh!
Trước mặt ông chỉ là một đứa trẻ mười hai tuổi, ông lấy một câu hỏi mà nhân tài hai mươi mấy tuổi mới miễn cưỡng trả lời được ra hỏi thằng bé, không phải ông đang gian lận một cách rõ ràng đó sao?
"Wade." Dạ Linh nhíu mày: "Câu hỏi này rõ ràng đã vượt quá giới hạn rồi, tôi đề nghị ông tốt nhất hãy thu lại lời ông vừa nói."
Biểu cảm của Dạ Linh rất nghiêm túc, theo quan điểm của cô, vốn kiến thức của một người đủ để biết chữ, tu luyện, tính toán một số phép tính cộng, trừ, nhân, chia đơn giản đã đủ cho cuộc sống hàng ngày rồi, không nhất thiết phải hỏi những câu có độ khó quá cao như vậy.
Thực ra điều này cũng bình thường, cho dù ở Trái đất, nếu như không liên quan tới công việc, bình thường chỉ cộng, trừ, nhân, chia và nhận biết mặt chữ đã đủ cho cuộc sống thường ngày rồi.