Là người đứng đầu của một chủng tộc, nhất định phải là một người có thể diện.
Dù sao cũng đại diện cho mặt mũi của cả tộc, dù có là một cái vá lớn thì đó cũng phải là một cái vá lớn làm bằng hỗn hợp nguyên tố sắt tinh luyện, còn phải chứa trận pháp, còn phải có cả phù phép mới được.
Hồng Tiểu Phúc nhìn cái vá lớn vừa mới làm xong, đúng là càng nhìn càng thấy thích.
Trước kia khi ở Trái đất cậu cũng thường hay nấu cơm cho Thẩm Tiểu Linh, hồi đó nghèo, không để ý tới nhiều điều như vậy.
Nhưng bây giờ đã khác hẳn rồi, phải dùng vá lớn tốt nhất!
"Đại sư, ngài làm vá lớn để làm gì? Ngài còn định nhóm lửa nấu cơm ở trong núi à? Thường thì cũng chỉ cần mang theo lương khô là đủ rồi, quá lắm thì cũng chỉ là nhóm lửa tại chỗ rồi nướng miếng thịt mà thôi, ngài làm cái này…" Mãi đến lúc này, Huy Dạ mới có cơ hội để hỏi: "Có phải là có chút hơi… Lãng phí hay không?"
Huy Dạ hỏi xong, mọi người xung quanh đều gật đầu.