"Ông quản lý à, ông chắc chắn chúng ta phải đi sang bên kia ạ?" Hồng Tiểu Phúc tò mò nhìn bức tường: "Chúng ta tông vào nó hả?"
Ừ, xem phim nhiều quá, lúc nào cũng cảm thấy thường cứ phải tông vào mới đi vào được lối đi bí mật…
"Đương nhiên là không." Quản lý thư viện bay tới trước bức tường, thò ngón tay ra khẽ ấn vào, vách đá dựng đứng nguyên vẹn trước mặt đám Hồng Tiểu Phúc đột nhiên xuất hiện một vầng như gợn sóng trên mặt nước, hiện ra một quầng sáng đầy phù văn.
Quầng sáng nhanh chóng dao động, xoay tròn tỏa rộng ra ngoài, các ký hiệu trên bề mặt lại từ từ thay đổi, biến thành một quầng sáng ký hiệu cao bằng thân người.
"Đây chính là mắt trận." Quản lý thư viện cười: "Nếu ta đã giấu đi của cải cho tộc nhân của mình thì đương nhiên sẽ phải để lại chút gì đó. Kẻ không biết đường xông vào con đường của đám người dung nham khổng lồ kia, nhiêu đó đủ chơi cho chúng mệt. Chúng ta đi bên này nhanh hơn, tất cả mọi người qua đây đi."