Hồng Tiểu Phúc dẫn theo hơn hai trăm quân nhân chia làm bốn nhóm, nhờ vào ánh trăng sáng trong lúc hửng Đông, bao vây hoàn toàn võ đường Mê Vụ.
Thời gian chính là sinh mạng, càng nhanh chóng cứu các nô lệ ra càng tốt.
Bằng không đợi cứu binh của đám Ichijou Tachi tới, đến lúc đó khó tránh khỏi việc dễ gây thêm rắc rối.
Rất nhanh mọi người đã tự tìm được vị trí cho mình, chuẩn bị sẵn sàng.
"Đều xong cả rồi chứ?" Hồng Tiểu Phúc ra dấu xác nhận với thủ lĩnh của mấy đội xung quanh, rất nhanh đã nhận được câu trả lời, lập tức khẽ vung tay lên: "Bắt đầu!"
Ngay tức thì, cả bốn nhóm đều lấy máy bay trinh sát con ruồi ra, bắt đầu tiến hành trinh sát.
"Điện hạ, thứ này là..." Hoa Dương nhìn các quân nhân đang điều khiển máy bay trinh sát, vẻ mặt kinh ngạc: "Đây là năng lực cao siêu gì vậy? Là mắt trinh sát được thực thể hóa sao?"
Thành thật mà nói, anh ta thật sự chưa từng nhìn thấy loại khoa học tiên tiến lợi hại vượt thời đại này...