Lúc này có thể nói nơi này không có thứ gì, ngay cả thỏ cũng không nhìn thấy một con, bầu không khí không khỏi trở nên quái lạ.
"Tiểu Phúc, tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?" Tô Oánh nhìn vùng đất trống đã trơ trụi, cô nhỏ giọng hỏi: "Không biết là thứ gì ở trong khu rừng nữa..."
"Trước tiên cứ hái trái đã rồi nói sau, đi thôi." Lúc này Hồng Tiểu Phúc dẫn theo mấy người đi ra từ sau cái cây họ núp, đến vùng đất trống và hái quả anh đào máu.
Trước đó bọn họ bỏ ra một triệu tám nhân dân tệ để mua lại quả anh đào máu.
Bây giờ rốt cuộc cũng tự hái được một quả, cảm giác hết sức khác biệt.
"Oa!" Mọi người vây quanh bên cạnh Hồng Tiểu Phúc, nhìn quả anh đào máu trong tay cậu, Tô Oánh trừng to mắt, nói: "Có phải... Chúng ta kiếm được một triệu tám rồi đúng không?"
"Là hai triệu hai." Triệu Minh ở một bên bổ sung: "Hơn nữa đây còn là giá bán nhanh nữa!"
Mọi người: "Oa! (✪▽✪)"