Tâm trạng của Sói Nhỏ Xam Xám lúc này rất vụn vỡ.
Dù gì anh ta cũng là một người thức tỉnh, lại còn là người thức tỉnh hệ nguyên tố vô cùng đỉnh, có thể khống chế ngọn lửa, như vua hải tặc ấy, có biết không? Sau này có thể anh ta chính là ACE!
Thế mà bây giờ anh ta quỳ gối vì game!
Quỳ rất dứt khoát, mà quan trọng nhất, anh ta còn quỵt nợ trước rồi quỳ xuống sau!
M* kiếp sao mà bối rối thế!
Anh ta quỳ đến mức đầu gối đau mỏi!
"Các... các anh em, tôi đảm bảo với mọi người, ban nãy tuyệt đối là chuyện ngoài ý muốn!" Sói Nhỏ Xam Xám không nói không rằng đã bò dậy, ngồi yên trên ghế xoay rồi mới không ngừng giải thích, "Tôi ngồi lâu quá nên chân hơi tê, tôi có thể đảm bảo với mọi người ban nãy tôi không hề cố ý đâu!"
Đám đông trong phòng livestream nhìn thôi cũng vui rồi, hôm nay đúng là mở rộng tầm mắt mà!
Một người thức tỉnh năng lực hỏa đã hiếm có rồi, nghe nói hình như bây giờ cả nước chẳng có được mấy người, thế mà bây giờ nhảy ra một người có thể khiến người ta quỳ mọp xuống, năng lực này quá kỳ khôi chứ gì nữa?
"Idol khỏi giải thích, giải thích chỉ là ngụy biện!"
"Ban nãy anh không địch nổi người ta, không thể không quỳ xuống, tôi nhìn thấy rõ ràng!"
"Đúng vậy, chịu đòn phải đứng vững, quỳ xuống phải chân thành, idol cứ nhận đi!"
Đáng ra hôm nay Sói Nhỏ Xam Xám đang rất bảnh!
Thế mà không hiểu làm sao cứ thế quỳ xuống, còn quỳ trước mặt một người hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được, có đánh chết anh ta cũng không muốn thừa nhận!
Nhưng lúc này anh ta còn làm gì được? Thực tế đã như vậy rồi, cho nên anh ta quả quyết chọn đánh bài chuồn, "Được rồi, ban nãy thực ra chỉ đùa mọi người thôi, tôi cảm thấy làm người nói lời phải giữ lời, nếu đã nói sẽ quỳ thì phải quỳ thôi... Cho nên mọi người đừng nóng ruột, con người có ba việc gấp, tôi vào phòng vệ sinh một lát..."
Miễn cưỡng giải thích một lúc, Sói Nhỏ Xam Xám nhấc chân định lẻn vào phòng vệ sinh, nhưng chưa đi được mấy bước, trên nền đất vừa vặn có một vũng nước, tâm tư của anh ta vốn dĩ đang nghĩ về lần quỳ trước đó, cho nên không chú ý tới vũng nước, kết quả là...
"Bụp" một tiếng, trước ánh nhìn chăm chú của quần chúng trong phòng livestream, Sói Nhỏ Xam Xám trượt chân, quỳ thêm lần nữa!
Hồng Tiểu Phúc đang ngồi xem livestream: "..."
Sói Nhỏ Xam Xám quỳ rất vững vàng: "..."
Đám đông hóng chuyện trong phòng livestream: "..."
Lần này tất cả người có mặt ở đó bùng nổ luôn, bình luận trôi như muốn nổ tung màn hình vậy!
"666666 streamer, anh đang chê quỳ một lần không đủ thành ý nên quỳ thêm lần nữa à?"
"Năng lực này quả thực vô địch thiên hạ mà, đúng không? Quá đỉnh quá đỉnh!"
"Ha ha ha ha! Tôi cười sặc tiết rồi, hình như idol vướng phải chuyện lớn đây!"
"Ai bảo ban nãy anh không thừa nhận."
Một đám hóng chuyện chỉ sợ chuyện không đủ to, hò hét đủ kiểu, mặt mũi Sói Nhỏ Xam Xám xanh lè, anh ta vừa bò vừa lăn chạy ra khỏi phòng.
Bên này, Hồng Tiểu Phúc nhìn Sói Nhỏ Xam Xám chật vật như thế mà trái tim đập rất nhanh.
Chẳng lẽ năng lực của mình thực sự có thể khiến người ta quỳ xuống?! Hơn nữa theo hiệu quả mà hôm nay đã thể hiện ra, hình như mình có thể thực hiện những điều kiện đối phương nói ra nữa?
Trời ạ cái này quá đỉnh rồi!
Mình sắp được làm hoàng đế rồi sao? Vừa ra ngoài đã có một đám người quỳ gối với mình rồi ước nguyện?
Đến lúc đó mình đi trên đường có khác gì Quan Thế Âm Bồ Tát thỏa mãn ước nguyện của người trần?!
Nghĩ đến đây, Hồng Tiểu Phúc bỗng cảm thấy... mẹ kiếp, năng lực này hình như hơi phách lối quá nhỉ? Như thế này có ổn lắm không?
"Khụ khụ", bây giờ đã có chút manh mối, Hồng Tiểu Phúc khẽ ho hai tiếng, không quan tâm đến đống tin nhắn mà đám đông gửi cho mình nữa, vội vã tiến vào phó bản làm việc!
Quá trình đánh phó bản rất đơn giản, rơi ra vài món sử thi, có thứ cho nhân vật của cậu dùng được, có thứ cho nhân vật khác, ngoài việc số lượng lớn hơn lúc trước chừng mười lần ra thì cậu không nhìn ra được điều gì khác.
Tất nhiên rơi nhiều vật phẩm có nghĩa hôm nay cậu khá may mắn, nhưng trọng điểm vẫn ở chỗ năng lực thức tỉnh của cậu là gì, đúng không?
Sau khi cày game xong, Hồng Tiểu Phúc tắt máy tính, sau đó mặc quần áo cẩn thận, tiến vào khoảnh sân cho thuê.
Bây giờ cậu thức tỉnh rồi, cũng không biết được năng lực này phải nâng cao thế nào, xem tin tức trên mạng, hình như chủ yếu dựa vào rèn luyện thể lực?
Nghĩ tới nên làm ngay, Hồng Tiểu Phúc lập tức chạy bộ trong vườn.
...
Cùng lúc đó, ở nhà Tô Oánh.
Điều kiện gia đình Tô Oánh rất tốt, là một căn biệt thự ở khu nhà cao cấp trong nội thành Thẩm Thành, diện tích một trăm tám mươi sáu mét vuông. Ở nơi có giá nhà đất khu vực trung tâm cao hơn năm mươi nghìn tệ như Thẩm Thành, có thể sở hữu căn nhà to như vậy đã đủ chứng minh điều kiện gia đình Tô Oánh rồi.
Lúc này đây, Tô Oánh đang ngồi trên sofa biểu diễn năng lực cho ba mẹ cô xem.
Mẹ của Tô Oánh – Lâm Dĩnh – rất đẹp, là dạng điển hình của người trong gia tộc Lâm Chí*, năm nay đã 43 tuổi nhưng dường như tuổi tác chẳng hề lưu lại dấu vết gì trên mặt bà. Nếu bà và Tô Oánh cùng nhau đi ra đường, có nói là hai chị em cũng có người tin.
(*) Ý chỉ trẻ trung mãi giống Lâm Chí Dĩnh, Lâm Chí Linh…
Cặp mẹ con nhà này hoàn toàn đạt tiêu chuẩn mẹ con overs flower trên Tik tok.
Ba của Tô Oánh – Tô Cuồng lại là người trong giới kinh doanh, mặc áo ghi lê màu xám, mái tóc được chải kĩ lưỡng, đuôi mắt có chút nếp nhăn, nhưng thứ như vậy ở trên cơ thể của người đàn ông bốn mươi lăm tuổi không thể tính là khuyết điểm, thậm chí có thể khiến ông càng có sức hút của sự từng trải.
"Ba đã nói con gái ba chắc chắn không phải người thường", Tô Cuồng nhìn Tô Oánh biểu diễn mấy lần rồi cười, "Oánh Oánh nhà chúng ta cũng thức tỉnh rồi, con đường sau này về cơ bản thuận buồm xuôi gió. Được rồi, ba chắc không cần lo lắng nữa, ha ha!"
"Coi ông nói chuyện kìa, cũng không nhìn xem con gái ai sinh", Lâm Dĩnh liếc Tô Cuồng vẻ yêu kiều, đắc ý nói, "Con gái tôi làm sao mà kém cỏi được? Nếu không có gì ngoài ý muốn, Oánh Oánh nhà ta chắc suất vào Đại học Thanh Hoa rồi. Bây giờ người mang năng lực băng trong nước cũng chẳng có mấy người đúng không?"
"Không được mấy người, tuyệt đối không được mấy người đâu", Tô Cuồng gật đầu, sau đó phấn khích châm một điếu thuốc, "Với tình hình trước mắt, người mang năng lực băng toàn quốc chắc chỉ khoảng trên dưới mười người. Chỉ với năng lực này, tuyệt đối đỉnh của đỉnh rồi!" Ông nói đến đây, tươi cười nhìn Tô Oánh, "Oánh Oánh, con giỏi như thế, nói đi, muốn ba thưởng gì? Chỉ cần ba có thể làm được, cái gì ba cũng cho con! Hay là đợi đến tháng Chín con nhập học, ba mua cho con một chiếc xe tốt?"
"Đến lúc đó hẵng nói", Tô Oánh quả quyết lắc đầu, "Hay là, ba giành thời gian mời con và mẹ ăn một bữa cơm đi, tiện thể dẫn cả bạn cùng bàn Hồng Tiểu Phúc của con nữa."
"Hả? Bạn cùng bàn của con?" Tô Cuồng và Lâm Dĩnh đưa mắt nhìn nhau, Tô Cuồng dè dặt hỏi, "Tại sao phải dẫn cả bạn cùng bàn của con?"
Trực giác nói cho Tô Cuồng biết, trong chuyện này có ẩn tình!
Ông chỉ có một cô con gái bảo bối, nhưng vừa thức tỉnh đã bị thằng nhóc nhà nào đó dụ đi mất rồi!
Hơn nữa nếu làm không tốt, trông qua có vẻ sẽ mất cả chì lẫn chài!
Có vấn đề, có vấn đề lớn!