Sau khi trao đổi quà tặng, mọi người được coi như bạn tốt rồi.
Vua khỉ lông trắng dùng hai tay ôm Hồng Tiểu Phúc, hai tay khác ôm Triệu Minh, nhảy tưng tưng trên đồng cỏ!
Thể chất của tên nhóc này đúng là không giống người, một lần bật nhảy cao tới 10 mét, cảm giác ấy không khác gì nhảy bungee...
Hồng Tiểu Phúc: "A ha ha ha ha ha ha ha! Chậm chút nào, chậm chút nào!"
Triệu Minh: "A a a a a a a! Tôi sợ độ cao a a a a a a!"
Tô Oánh và những người kia vui không tả nổi.
Cả đồng cỏ vang lên tiếng cười không ngớt.
Nhảy được một lúc, một nhóm người cộng thêm một bầy khỉ sáu chân nằm trên đồng cỏ.
Hồng Tiểu Phúc thở dài thỏa mãn, cậu cười bảo, "Xem ra lựa chọn của tôi đúng rồi, khà khà, thêm được bao nhiêu bạn tốt."
Vua khỉ lông trắng: ♪(^∀^●)ノ
Tô Oánh than thở: "Thực ra rất nhiều loài động vật dễ sống chung mà, cứ đối xử tốt với chúng, chúng sẽ đối xử tốt với mình."