Đó là bốn chiếc xe tải quân dụng, hai trăm quân nhân đã thức tỉnh chỉnh tề bước từ trên xe xuống.
Hồng Tiểu Phúc và các học sinh trước đó cộng thêm người thức tỉnh bình thường có tới hai trăm tám mươi người, nhưng là một đội hình vô cùng lộn xộn, ăn mặc đủ kiểu, kẻ đứng người ngồi, thậm chí người nằm cũng có...
Nhưng các quân nhân vừa xuất hiện, mọi thứ bỗng chốc khác hẳn.
Động tác của họ hoàn toàn chỉnh tề, mặc quân trang màu xanh lá, từng người một nối đuôi nhau tiến về doanh trại bộ đội.
Nhìn vào trong giống như một con rồng dài.
Nếu như nói khí thế của hai trăm tám mươi người thức tỉnh là mười, thì khí thế của hai trăm quân nhân chính là một trăm!
Mà một trăm chỉ là mốc khởi đầu!
Hoàn toàn không thể so sánh với ngày thường.
Nhìn thấy tốp quân nhân này tiến vào, tuy rằng số lượng không nhiều, tuy rằng không quá cao to, tuy trong tay họ không có gì cả.
Nhưng đám đông bỗng chốc cảm thấy rất an toàn.