Chôn cất Thạch Thanh Phong xong, Tiêu Liên Nhi thấy có một ngôi mộ mới ở góc tường, biết là nơi chôn quan tài của sư tôn Nhược Thủy, nên nàng bèn ngồi xuống, dựa vào đó.
"Sư tôn, con vốn cho rằng linh vật ngũ hành hóa thành linh thể là có thể vượt qua được hư không." Tiêu Liên Nhi khe khẽ thở dài, "Vậy mà chỉ một con Chúc Long tu vi chưa đạt tới Linh Quân đã suýt chút nữa đánh tan linh thể của con rồi. Kể cả con có đi đến Thượng Tiên giới thì cũng chỉ là tu sĩ Nguyên Quân cấp thấp nhất mà thôi. Con phải làm thế nào mới có thể cứu được Minh Triệt trong tay Cưu Thần Quân và Vũ Nguyệt đây?"
Thượng Ngao bay ra khỏi đan điền, đập cánh hạ xuống dưới cây bồ đề khẽ nói, "Chuyện này cũng không trách ta được, ta chỉ có thể cho ngươi một phần linh khí mà thôi. Ta còn muốn về nhà."
Ánh nắng xuyên thấu qua tán cây bồ đề nhuộm cho bãi đá dưới cây thành màu xanh lục nhàn nhạt. Thượng Ngao thoải mái nằm sấp xuống, rụt đầu lại bất động.