"Dù có là đứa ngu đi nữa thì cũng không tới lượt các người nhận xét về bạn của tôi! Trường quân đội Võ Lâm rác rưởi!"
Không biết dây thần kinh nào của Lâm Thục Nhã bị chập mà cô ta lại nói giúp Vân Tiên, chửi lại nam sinh nọ một câu.
Thực ra cũng chỉ là vì hiện tại, quan hệ giữa trường quân đội Võ Lâm và trường quân đội thành phố Mẫn là quan hệ đối địch.
Nội bộ mâu thuẫn là một chuyện, nhưng người của phe mình cãi nhau với người ngoài thì lại là chuyện khác.
"Một đứa con gái như cô thì xen mồm vào làm cái gì? Cẩn thận ông đây đấm cho một phát đấy!"
Nam sinh kia nghe Lâm Thục Nhã nói vậy thì đứng dậy, giơ nắm đấm về phía đối phương hù dọa.
Dù sao nam sinh cũng mạnh hơn nữ sinh, Lâm Thục Nhã hoảng hốt rụt người lại, trong lòng có phần sợ hãi.
"Rắc!"
Khi mấy nam sinh trường quân đội Võ Lâm đang cười ha ha trước bộ dạng sợ hãi của Lâm Thục Nhã thì Vân Tiên vốn ngồi cạnh lan can bỗng bóp mạnh tay.