Nhân lúc Vân Tiên không chú ý, Tư Dịch sờ cô thêm mấy lần, cuối cùng đến mức Vân Tiên phải đánh vào tay anh để ngăn cản mà chẳng có mấy tác dụng.
Nếu nơi đây không phải là rừng rậm mà là ở trên giường, có lẽ Tư Dịch đã không nhịn được rồi.
Giấy chứng nhận kết hôn đã có, thực tế, hai người vẫn chưa thể làm gì, chỉ nghĩ thôi anh đã thấy chẳng cam tâm.
"Vân Tiên đi lâu quá, nghe huấn luyện viên nói, khu rừng ở đây không quá an toàn đâu, lúc mới tới còn xảy ra chuyện lợn rừng tấn công người nữa đấy. Cậu nói xem, có khi nào bọn họ đã gặp nguy hiểm gì không?"
Lâm Uyển ngồi trên mặt cỏ nói với Mộc Doanh rất nhiều điều.
Thực ra là Lâm Uyển tự hỏi tự đáp. Mộc Doanh chỉ chịu trách nhiệm lắng nghe, thỉnh thoảng cô mới đáp lại Lâm Uyển một, hai câu.
Cô bạn nói xong bỗng nghĩ tới chuyện gì đó nguy hiểm. Lâm Uyển vội vàng ngồi thẳng lưng, quay qua nhìn Mộc Doanh và nói.