"SS gì, Độc Nương gì chứ? Mấy người… Nhất định là mấy người đang đóng phim phải không? Với lại… Chắc chắn trong mấy khẩu súng kia không có đạn, không có đầu đạn nên sẽ không thể giết người được đúng không?"
Một thiếu niên thấy thế, vì quá sợ hãi nên cậu ta đột nhiên lên tiếng, thực ra chỉ là để tự an ủi bản thân mình mà thôi.
Mọi thứ trước mặt đều là giả!
Mấy người này chỉ đang đùa thôi mà! Chả có gì là thật cả!
Nên mình không cần gì phải sợ.
Thiếu niên đó tự lừa mình dối người.
"Đóng phim? Phì! Hình như tao đang được nghe một chuyện cười thì phải!" Thiết Kim Cương cười to hai tiếng, thậm chí gã không còn chú ý đến Thanh Dứu nữa.
Thiết Kim Cương là người có mối quan hệ khá mật thiết với sát thủ và đặc công, đồng thời, thực lực của gã cũng không tầm thường như mấy sát thủ hạng ba kia.
Đừng nhìn vẻ mặt và cử chỉ lười nhác của Vân Tiên mà lầm, thực ra, cô luôn chú ý tới từng cử động của Thiết Kim Cương và mọi người xung quanh.