Trương Thiệu Phong đang cố gắng vẫy tay với Vân Tiên, Trần Hinh Di thì lại khẽ đặt hai tay lên miệng, lớn tiếng hét gọi Vân Tiên từ xa.
Vân Tiên cũng đã không gặp cặp anh em dở hơi Trương Thiệu Phong và Trần Hinh Di nhiều ngày rồi, cô không khỏi mỉm cười.
"Ha ha, hai cậu gọi ầm ĩ như thế thật là mất mặt quá, chúng ta phải giữ hình tượng chứ!"
Lăng Dật Trần đứng cạnh Trương Thiệu Phong và Trần Hinh Di thì khẽ vuốt mãi tóc không thể ngắn hơn của mình, sau đó đứng tạo dáng kiểu lạnh lùng.
"Cậu thôi đi! Đều là người nhà mình cả! Còn vờ vịt gì chứ?" Trương Thiệu Phong đánh bỏ tư thế lạnh lùng này của Lăng Dật Trần.
"Cậu không phải là học sinh của lớp chúng tôi mà còn muốn tham gia buổi lễ tốt nghiệp với chúng tôi làm gì, cậu không xấu hổ sao?" Có sư phụ Vân Tiên làm chỗ dựa, Trương Thiệu Phong đấu võ mồm với Lăng Dật Trần.