Anh có thể không cần gì hết, cho dù là tổ chức Ám Hồn.
Anh chỉ cần cô thôi!
Tư Dịch chưa từng nghĩ là kiếp này mình lại có thể gặp được một người mà có thể khiến anh không màng tất cả, ngay đến cả mạng sống của mình anh cũng không cần, chỉ cần được ôm cô - người con gái chỉ thuộc về anh, vào trong lòng.
Tư Dịch vô cùng chán ghét phụ nữ, đã từng có những lúc, thậm chí chỉ cần nhìn thấy phụ nữ thôi, anh đã cảm thấy ác cảm.
Anh cho rằng cả đời này, mình sẽ cô độc đến phút giây cuối cùng, xưa nay cũng chưa từng khao khát tình yêu gì cả, càng không hề trông mong gì.
Nhưng số phận lại cho anh gặp được Tiểu Tiên của anh.
Một khi Tư Dịch đã yêu thì anh sẽ yêu hết mình, chung thủy cả đời, muốn anh buông tay là điều không thể.
Người con gái của mình đương nhiên sẽ được nâng niu trong bàn tay của anh.
Sau khi Vân Tiên nghe Tư Dịch nói vậy, gương mặt của cô hơi đỏ ửng lên.
Những câu nói của Tư Dịch khiến cô cảm động vô cùng.