Khuôn mặt Tư Dịch không có bất cứ biểu cảm gì nhưng những người quen anh như ba người Mạc Sâm đều hiểu rõ.
Cậu chủ của bọn họ thật sự tức giận rồi!
"Các… Các người là ai?"
Thấy mấy người Tư Dịch đột nhiên bước vào, dì Hồng bị dọa cho khiếp sợ, mụ ta lùi lại mấy bước.
Nhất là khi nghe anh nói từ 'giết', dì Hồng cảm giác mình đã chọc giận một nhân vật lớn vô cùng đáng sợ.
"Bà già, bà không cần biết bọn tôi là ai..."
Tuyết Ưng cười lớn đi tới trước. Khuôn mặt đẹp trai của anh ta, phía dưới cổ được phủ kín bằng một vết sẹo dài, điều đó khiến cho khuôn mặt đẹp trai cũng giảm bớt đi nhiều.
"Cậu… Cậu..."
Dì Hồng sợ tới mức thụt lùi về sau.
"Đừng nói nhảm với mụ ta, khử sạch đám người này đi."
Mạc Sâm đã đi tới.
Anh ta có đôi chân rất dài, nhất là khi nhìn từ phía sau, dáng hình và diện mạo của anh khiến cho các cô gái ngày nhớ đêm mong.