Tư Dịch vừa nói xong câu đó, anh khẽ mỉm cười. Cũng chỉ có khi ở trước mặt Vân Tiên, anh mới để lộ vẻ dịu dàng như vậy.
Thấy Tư Dịch như vậy, một bà già khọm như Vu Lam cũng phải run lên. Rõ ràng đã bị kinh sợ bởi dáng vẻ như vậy của Tư Dịch.
Thần Quân đại nhân tới từ đại lục Thần Minh, thậm chí còn là người có danh tiếng rất lớn ở đại lục Thần Minh, không ngờ khi ngà ấy nhìn người con gái mình yêu lại nở nụ cười như vậy?
Điều này... Còn khó tin hơn là hồng thủy xảy ra ở đại lục Ngự Long!
Mà từ đầu tới giờ, Vân Tiên không hề lên tiếng, nhưng ánh mắt cô nhìn Tư Dịch lại toát ra sự dịu dàng.
Không thể không nói rằng, trong lòng Vân Tiên đã ngầm đồng ý.
Nhất là khi nhận được chiếc nhẫn trong tay, tim cô khẽ rung động.
Một cảm giác trước giờ chưa từng có dào dạt trong lòng cô, cái cảm giác này vô cùng ấm áp.
"Vâng."
Khi đám người Vu Lam tưởng Vân Tiên sẽ nói gì đó thì cô chỉ khẽ đồng ý, sau đó mặt đỏ bừng.