"Tiểu Tiên."
Tư Dịch đè lên người Vân Tiên, giọng nói chứa đầy ham muốn của người đàn ông phả lên người Vân Tiên, khiến khuôn mặt đỏ hồng của cô lại đậm thêm vài phần.
"Anh dậy đi, em muốn đi ngủ rồi."
Gò má Vân Tiên đỏ bừng, cô đẩy ngực Tư Dịch một cách tùy ý nhưng không ngờ anh lại đè lấy cô, cố định trên ghế xô pha, không hề có ý muốn đứng dậy.
Tư Dịch cúi người, áp sát vào cổ Vân Tiên, anh khẽ dùng môi mơn trớn lên phần xương quai xanh.
Cả người Vân Tiên run lên.
Anh đè cô như vậy, thậm chí cô còn cảm thấy được nơi đầy dục vọng của anh đang áp vào chỗ xấu hổ của mình, từ từ thay đổi.
"Tiểu Tiên..."
Giữa lúc Vân Tiên còn đang sững sờ, Tư Dịch đã vùi đầu về phía tai của cô, dịu dàng hôn lên.
"Đừng như vậy, ngày mai em còn phải đi học..."
Vân Tiên vừa nói xong câu đó, bàn tay của Tư Dịch đã đặt lên đôi gò bồng đào của cô.