Lam Tố vừa mới xoay người thì lập tức bị Adam kéo lại.
"Cô còn muốn đi?" Giọng nói rầu rĩ của Adam vang lên, trong đó xen lẫn thái độ ngang ngược: "Nếu cô dám đi, tôi sẽ cho cô biết tay."
Bàn tay non mềm của Lam Tố bị Adam giữ chặt, cô sợ Adam của lúc này nhưng vẫn lạnh lùng ngạo mạn gật đầu đáp: "Phải."
"Nếu như tôi muốn cô ở lại vì tôi thì sao." Hai mắt Adam đỏ bừng, tay anh ta siết chặt thành nắm đấm.
Anh ta nhìn cơ thể gầy yếu của Lam Tố đang quay lưng lại với mình, hung dữ hỏi.
"Xin lỗi, tôi…"
Lam Tố cúi thấp đầu.
Cô không thể không đi, Lam Tố tồn tại cũng là vì cô là vị thần bảo vệ của Vu Thần đại nhân.
Không chỉ vậy, cô còn là thần bảo vệ của cả Vu tộc.
Vu Thân đại nhân có thể không quay về nhưng cô thì không thể không trở về.
"Ha, xin lỗi?" Adam đột nhiên nắm tay Lam Tố, hai mắt đỏ ngầu, miệng bật cười một tiếng.